II. XÁCH GIÀY LÊN ĐƯỜNG
Nhóm mình đi tự do cho tiện không theo gói Package của VJM, gọi điện cho chúa Phượt miền Tây xứ Nguyễn Tuấn Đức nhờ trợ giúp. Lòng vòng thì có được số của anh Thùy, cựu chủ tịch xã Phú Lệ nơi tổ chức giải, có em trai là trưởng bản Hang là điểm kết thúc cũng như làng vận động viên của VJM. Chuẩn cơm mẹ nấu òi, chỉ việc xách giái (à quên, giày) lên đường và không quên cắp nách theo vợ và 2 con nhỏ cho đi trải nghiệm cùng, tổng kết nghỉ hè luôn cho tiện một công đôi việc, “bố được chạy - mẹ con chơi”
Đoàn xuất phát từ #hoangcaphe lúc 12h trưa, ăn cơm dọc đường Cẩm Thủy và đi theo cung đường 217 lên Hồi Xuân. Từ Cẩm Thủy - Hồi Xuân đường đang làm xấu kinh khủng, xóc, dằn và bụi bẩn. Lê lết 150km hết 4 tiếng rưỡi cả ăn. Vừa đến đầu lối rẽ vào bản Hang thì được chào đón bằng cơn mưa rừng đầu nguồn sấp mặt. Mấy thằng vừa lo lắng và lẩm bẩm: “Chết mịa roài, mưa kiểu này chắc mai phải chờ tạch hẳn mới dám chạy hoặc DNS luôn cho nó lành.”
Vào bản Hang không khí cực kỳ sôi động ngay từ đầu bản. Cổng Finish kết thúc trang hoàng bằng khung luồng cực đẹp, Tây, Ta đủ cả ai cũng đang đầy sinh lực và phấn khích. Tòan bản Hang có khoảng 60 hộ dân và đều được tập huấn làm Homestay. Có nước sạch từ mạch nước trên núi, có nhà vệ sinh tự hoại và toàn dân đều có ý thức giữ gìn về sinh chung. Tác phong làm du lịch chắc dân dưới xuôi còn phải học tập dài mới theo được.
Đoàn Hà Nội đến từ trưa, hai nhóm gặp nhau tay bắt mặt mừng tía lia một lúc. Cất đồ vào Home xong cả nhóm ngồi túm tụm ở hiên hóng mưa và ăn chuối, ở đây Home nào cũng treo ở hiên buồng chuối chín rực cho khách ăn free, hay à nha, thấy lạ mình cũng xơi đâu 2-3 quả cho có chất. Cảnh vật rừng chiều nhẹ nhàng và êm ả, mây giăng mắc trên đỉnh núi, ngồi không ngắm ngó mây trời chụp ảnh check in up Face trông sang chảnh phết chỉ tội thực tế hơi phũ phàng. Mất điện không có quạt nên muỗi đâu nhiều lắm, ngồi xít xoa và bắt muỗi là chính.
Vùng cao mưa gió kiểu gì cũng mất điện, khổ thế đấy! Chắc sâu xa lắm cây nhiều sự cố bác nhà đèn an toàn cứ cắt cho lành. Cả bản tối thui lui như hũ nút. Đến khoảng 7h chờ mãi mà chẳng có điện, bác cán bộ huyện ở cùng home alo cho điện lực thì được thông báo điện mất cả huyện chứ chẳng riêng mình bản Hang, đã xin cứu viện điện Hòa Bình nhưng cũng mất. HLV Lưu Văn Hùng đội chủ nhà, tượng đài về chạy bộ của Việt Nam, 8 lần vô địch giải Việt dã toàn quốc, đứng bên cạnh làu bàu. “Đây là giải quốc tế, điện đóm thế này xấu hết hình ảnh. Phải ưu tiên cho bản Hang. Không có điện sẽ có báo cáo viền tỉnh đấy các anh mần răng thì mần”
Chờ thêm lúc chẳng còn hy vọng, thôi bật điện thoại ăn rồi ngủ sớm lấy sức 4h còn dậy. Đồ ăn đã được nhóm Phạm Anh Dũng đặt trước rất là tươm tất. Gà đồi nướng, cá Rốc nấu canh chua, cá này là loại cá Thần Cẩm Thủy đó nha, ăn ngon thịt trắng thơm như cá chuối. Nhìn đồ thấy cũng đưa cơm bén mồi nhưng thiếu thiếu một cái gì đó không nói được. Mấy thằng nhìn nhau, ngập ngừng… rồi lại cười. “Biết rồi, thiếu bia phỏng?” Có ngay, tiêu chuẩn một lon thôi nha. Anh em ăn uống rôm rả, cũng cụng đi cụng lại chúc nhau Race tốt và lên kế hoạch mở tiệc ngày mai. Người thì chọn ốc núi, người thích gà đồi, cá nướng. Chốt lại phải có nồi cháo gà vì cự ly 25km với ai cũng vượt ngưỡng, chẳng biết lê lết liệu còn sức để húp cháo được không nữa. Mợ Huyền Nguyễn ở nhà đảm nhiệm chọn gà và nồi cháo không quên mua thêm ít ốc cho các ông chấm mút cho đỡ buồn mồm.
Sắp phủi đít đứng dậy thì chủ Home xuất hiện, theo sau là anh công an và chú cán bộ đoàn kèm bát rượu đầy để uống thăm. Các anh nhiệt tình hết biết, hết thăm trưởng đoàn rồi thăm ngang thăm dọc. Anh em ai cũng chối viện đủ lý do này nọ: nào là bọn anh không uống được, phải dậy sớm, uống rượu nhão cơ … Cuối, chốt mâm mỗi ông bất đắc dĩ cũng phải tợp vài ly mới vừa lòng đồng bào, thắm tình chủ khách. Bắt tay, bá cổ hẹn trưa mai xong Race chiến tiếp.
Nhóm loanh quanh ở sân dự đoán kết quả và thời tiết ngày mai, được lúc cũng có điện, thật lúc này tâm trạng mới hết ngổn ngang. Một nửa nhóm nằm sớm lấy sức, nửa đi dạo cho nhẹ bụng. Từ lúc lên đến giờ thấy vợ và hai nhỏ hơi xìu, bản làng và núi rừng yên bình cộng thêm mất điện, điện thoại hết pin, không mạng nên trông hơi chưng hửng. Đến với vùng cao, với bản làng với đại ngàn đâu phải ai cũng mến được. Phải có chút đam mê cỏ cây, đất đá, cần sự bình yên, tĩnh lặng để nhớ về những gì xưa cũ, kiểu vậy! Phụ nữ và trẻ nhỏ nên khuyến cáo trước khi đi, dễ ăn lèo bèo vì không hợp, đặc biệt với những người quê thoát ly lên thị. Cho đi nghỉ kiểu này chẳng khác gì quẳng củi lên rừng, buồn chi mà buồn hơn ở nhà xem tivi với lướt mạng.
Vào mượn chủ nhà được cái đèn bắt lươn, hai đứa nhỏ thấy đèn pin đội đầu lạ lẫm tranh giành đội, chạy ngược xuôi soi rọi cười vui hớn hở. Các Home đều đã tắt đèn và giăng màn nghỉ sớm. Cự ly 70km phải dậy từ 1h để di chuyển 40km xuống phố Đoàn xuất phát. Cả bản chỉ còn lác đác vài người ngồi dưới sàn nói chuyện hoặc chơi điện thoại. Lượn lên cổng Finish rồi vòng qua Restaurant của VJM chẳng thấy trò gì rồi lại vòng về.
Mình đi cả gia đình nên được Home ưu tiên riêng phòng với cái giường đôi to vật, chắc phải dài 2.2m, mới quá nên chưa có cả màn. Tìm chủ nhà để mượn hỏi thì thấy đang nằm co quắp ở dưới bếp, chắc nay khách đông uống thăm nhiều nên mệt. Gọi mãi mới ngóc đầu dậy bẩu: “Chưa mua anh ơi…” Xong! Quả này muỗi khiêng rồi. Lúc sáng may sao lướt Face thấy Hùng Hải thông báo đường chạy có vắt nên đoàn có ghé tiệm thuốc mua mấy lọ D.E.P (thuốc ghẻ) để phòng, giờ đúng là lúc cần dùng. Cầm xoa khắp chân tay và mặt mũi cho cả nhà đâu đấy lên giường. Nằm thiu thiu mãi một lúc cũng chợp mắt. Lạ giường lạ chiếu với lại cả nhà phải nằm ngang mới đủ chỗ. Vợ con không sao nhưng mình chân dài thừa một đoạn cũng hơi khó chịu.
Chợp mắt lúc thì tỉnh giấc, ngó điện thoại đã 2h sáng, cô con gái cọ cựa chắc do muỗi, dậy lấy D.E.P xoa tiếp lượt cho bọn nhỏ, thấy chân vợ thòi ra khỏi chăn tiện tay thừa thuốc quẹt luôn. Vợ giật mình khua chân ấm ớ hỏi: Mần gì… á anh. Ờ, chã có gì cã, có… mõi ấy mà. Đêm khuya yên ắng và tĩnh lặng, nghe rõ tiếng tắc kè kêu văng vẳng sau nhà, tiếng trở mình và tiếng thở dài đánh thượt đến não nề của vợ. Nín thở nằm im thin thít… nhưng chẳng ngủ được, thần kinh mình hay căng khi có việc, thường ngủ ít trước sự kiện quan trọng nào đấy.
Báo thức đặt 3h45 nhưng 3h00 vẫn không ngủ thêm được đành dậy cho đỡ mệt. Nhẹ nhàng vệ sinh rồi móc đồ đoàn bưng ra ngoài sân để kiểm tra và chuẩn bị phòng nhớ quên. Nhớ lời thằng em Dương béo và mấy anh em số học ở nhà, có Bib nhớ báo anh em biết để vào bờ kiếm tý cháo. Trải áo căng Bib chụp hình để dành up Face. Được lúc thì mọi người cũng dậy trông uể oải cả, ngủ nhà sàn và tập thể không quen với nay home có vài bạn dậy sớm chạy cự ly 55km chắc bị ảnh hưởng chút xíu.
Anh em lên đồ nai nịt gọn gàng, mũ mão có cả, phân chia muối Gel từng người. Chạy Trail đồ đoàn nhiều không đơn giản như chạy Road, Balo, Vest nước nhìn ai cũng hầm hố và màu mè. Mình thì đơn giản hơn chỉ có đai quấn bụng nhét tất nước, muối, gel, điện thoại và tiền lẻ vào cùng, trước giải cũng đã thử đeo Vest nước 2 lần thấy nặng và đặc biệt xóc, ồn khó chịu.
Cả nhóm đi bộ lên bãi xe đầu bản, nhóm tự Book riêng xe chở thẳng bản Cao cho tiện đỡ phải Transit phố Đoàn theo hành trình của VJM. Đến nơi xe đang nổ máy chờ sẵn, lúc ấy anh Thùy và mình mới biết mặt nhau. Vừa đi anh Thùy vừa nói chuyện ngày xưa khi chưa có điện đường trường trạm bà con khổ lắm. Xa xôi cách lế nên thiếu thốn đủ bề không như bây giờ. Con đường nhựa C15 này có công lớn là của bác gì bí thư tỉnh cũ, khi về thăm lại chiến trường xưa đã duyệt làm con đường này. Còn bản Hang biết làm homestay cũng đâu do 2 bạn chuyên gia nước ngoài làm việc tại Khu bảo tồn thiên nhiên Puluong hướng dẫn, tặng cho bà con 2 cái màn và đôi nệm làm mẫu, tạo thêm sinh kế cho dân bản.
Trên xe mọi người tranh thủ gật gù, chớp mắt cũng đến bản Cao, vị trí xuất phát tại sân bóng bản. Được biết cự ly 25km số người tham dự đông nhất trong các cự ly, hiện đã tập trung được già nửa, xe VJM đang tăng bo chuyển tiếp. Anh em xuống xe tự do nhún nhảy khởi động làm nóng cơ thể, mỗi người một kiểu chẳng ai giống ai. Đa phần chỉ đứng tại chỗ ngoáy lắc chân tay theo kiểu cho có, còn lại tranh thủ chụp ảnh check in là chính.
Dòm cuối sân thấy có mấy line người xếp hàng dài dặc trước ba cái lều bạt bé tẹo, chẳng biết là làm gì. À, thú vị phết! VJM chi tiết thật. Cùng lúc bụng với bảo dạ rằng phải có tý đó, ới cậu em Lại Hiếu xin ít giấy thông hành. Tính xếp hàng nhưng thấy đông quá mà chẳng biết vào trong đó giải quyết kiểu gì, nặng hay nhẹ. Ngó nghiêng bao quát một vòng thấy thấp thoáng xa xa có bãi ngô của dân. Nhất quận công nhì ngồi đồng còn gì bằng nữa, tranh thủ giải quyết kết hợp dạo bộ cho dẻo chân.