Vjm2019 đừng sợ hãi ở puluong vi. hit the wall

VI. FINISH

Không có Smartwatch nên chẳng biết đích còn xa hay gần, cứ thấy thấp thoáng nóc nhà thầm nghĩ ngay đó là là bản Hang. Nhớ home mình ở có hai trái nhà luồng và một trái nhà xây, cảm giác hồi hộp, hớn hở rồi tắt ngúm đâu khoảng đôi lần vì hố.

Cuối cùng cũng nhận rõ home mình ở, không trật được nữa, người nhẹ nhõm, hết hẳn cảm giác ngóng trông. Ngửi trong gió thoảng mùi cháo gà vợ đang nấu. Mệt thì đã lâu, giờ mới có cảm giác đói, nghĩ đến nồi cháo gà miệng tứa nước miếng.

Chạy qua làn chip time tính giờ ở đường trước home, đứng lại gọi. “Em ơi, gái ơi, bố về rồi!” Được lúc mới thấy vợ ra. “Nãy bảo tiếng mà giờ mới về, chém căng thế.” “Ờ, về được giờ này là may lắm rồi đó, mượn xe chở con lên vạch xuất phát luôn nha.” Vợ mượn xe máy chạy trước mình lẽo đẽo theo sau, thấy mệt mỏi quá cười bẩu: “Hay anh lên xe em đèo cho đoạn.” Lời đề nghị cực kỳ hấp dẫn và phải bản lĩnh thực sự mới từ chối được lúc này. Còn đọan vài trăm mét mà phạm quy DNF thì bao công sức xuống sông xuống suối hết à, chẳng dại. “Đi đi, lắm chuyện”

Qua mó nước giữa bản một nhóm đã hoàn thành đang khoan khoái vung vẫy và ngâm mình dưới nước. “Ơ, anh ơi, về rồi à, xuống tắm thôi anh” Nhòm kỹ thì là cô em người trỏng chạy cùng mình mấy đoạn, lúc bị chuột rút em có hỏi thăm và động viên mình cố gắng, định quẳng giày xuống tắm luôn cho vui nhưng thôi còn vợ còn con đang chờ ở đích. Đi cùng vợ con đôi lúc lôi thôi vậy đó, cái quyền tự do tối thiểu như tắm thăm thế này cũng chẳng dám.

Cuối cùng cũng thoáng thấy điểm kết thúc, vẳng tiếng hò reo vỗ tay rộn ràng. Càng gần càng thấy rõ cổng Finish, hai hàng standy màu xanh nõn chuối phấp phới vẫy gọi. Muốn chạy lắm nhưng chẳng tài nào chạy được, sát đích thì thấy nhiếp ảnh gia vẫy tay, chợt nghĩ phải chạy không thể lê lết lúc lên hình, bung hết sức còn lại căng người cao chân rút đích. Mắt hoa lên khi qua vạch Finish, chẳng nhìn thấy gì, tất cả nhòe nhòe, bỗng có bạn nữ Crew trong đám đông xuất hiện chụp luôn Medal vào cổ. Nghe loáng thoáng tiếng MC xướng tên. Huy Hoàng Nguyễn… phíp ti nai… người nhẹ bẫng như bấc.

Ngoái trước và xung quanh thấy người không là người, dừng lại mới thấy ngộp thở khó chịu. Rẽ đám đông chạy thẳng vào nhà sàn chỗ trao giải, thấy người đứng, kẻ ngồi ngổn ngang lắm. Chỗ Backdrop VJM mọi người đang lần lượt thay nhau chụp ảnh check in, đông đúc ngột ngạt, lại chạy xuống nhà đối diện, mục đích kiếm cái quạt ngồi cho mát để hạ nhiệt trong người. Vào trong thấy có chú em ngồi duỗi chân thẳng đơ, mấy bạn túm lại đang xoa xoa nắn nắn trước cái quạt hơi nước. Cần hỗ trợ gì không anh ơi? Có bạn nhìn mình hỏi. “Không em ơi, anh muốn ngồi nhờ cái quạt mát tý để thở được không em?” “Được anh, ghế đây anh ngồi đi.” Sau mình mới biết nhà này là chỗ săn sóc y tế của đối tác Hồng Ngọc Medic.

A post was merged into an existing topic: VJM 2019 - Đừng sợ hãi ở Pù Luông