Vjm2019 đừng sợ hãi ở puluong v. hit the wall

V. HIT THE WALL

Đang bon ngon chân thì nhác thấy bạn nam Crew áo xanh đứng chắn giữa đường vẫy vẫy chỉ tay vào đường đất. Oài, lại chạy đường mòn nữa sao, bỏ mẹ rồi! Ngoái hỏi cậu em: Còn xa nữa không em ơi? Còn 8km nữa anh ợ. Lúc mệt mỏi nên tinh thần dễ lú lẫn vừa nhẩm còn chục km, mới chạy đoạn chắc được 2-3 km đường nhựa mà đã nhầm còn chừng 4-5km, nên vẫn chày cối đáp lại “4km thôi chứ em” Cậu em sững người nhìn mình, thầm nghĩ “Chắc ông này ngáo rồi” nên chẳng thèm nói lại.

Chạy vào đường đất được đoạn hai bắp đùi sau căng cứng đau nhói không chạy được nữa, quay người chạy lùi vẫn vậy. May sao lúc ấy có ông anh lớn tuổi chơi cự ly 10km đang vừa đi vừa chạy cùng cậu con trai. Bám theo bắt chuyện làm quà đặng chút nhờ vả, anh bẩu vừa chạy DLUT, nhưng nay cho cả gia đình chơi cùng nên phải tụt xuống 10km để dìu mọi người. Đến khoảng đất sạch có bóng mát mình nằm xuống nhờ anh ép cơ để đỡ chuột rút, thấy đỡ hẳn mình lại chạy tiếp.

Khi chơi chạy bộ mình mới biết khái niệm “Hit the wall” dịch nôm là “Đụng bờ tường”, tra từ điển thấy bẩu nghĩa rằng. “Chơi thể thao đến giới hạn thân thể chịu không nổi và muốn dừng cuộc chơi” Mình thấy từ này không sát nghĩa bằng từ hết xăng. Chúng ta ắt hẳn đều ít nhất một vài lần đi xe máy hết xăng giữa chừng. Xe đang chạy ngon lành tự nhiên ặc ặc gằn máy rồi lại vọt lên vài lần rồi lại ặc ặc tắt máy. Đoạn này chạy y chang như xe máy hết xăng, chạy được vài bước rồi lại lững thững đi bộ, rồi lại chạy, rồi lại đi bộ. Suy nghĩ phải nhanh hơn nữa nhưng toàn thân dã dời, tay chỉ buông xuôi, chẳng buồn lắc hông cũng như đánh tay để làm đà cho chân có động lực sải bước.

Mệt, đi bộ xuống dốc hoặc đoạn bằng không sao, lúc phải leo dốc mới thấm thêm câu “Kéo xe bò” là thế nào. Lâu nay chơi thể thao lúc hết sức thấy các bác già hay dùng từ kéo xe bò. Giờ các bạn trẻ ít thấy dùng vì chắc không có trải nghiệm. Trước làm dự án cùng nông dân cũng vài lần được trải nghiệm kéo xe. Bạn phải chúi hẳn người đầu gập xuống kiểu cắm đầu cắm cổ để hướng trọng lượng về phía trước. Tay vung nhịp nào chân guồng theo nhịp đó, dồn toàn lực vào chân trụ để đạp đẩy người về phía trước. Trọng tâm thân trên nặng trĩu như có sợi dây thừng quấn ngang kéo lại (cảm giác này mới là kéo xe bò) nặng nề lê từng bước, từng bước một lên dốc.

Cũng may cả chặng đường lê lết chưa bao giờ xuất hiện ý nghĩa tiêu cực là từ bỏ hoặc dừng cuộc chơi. Vẫn quyết tâm về đích càng sớm càng tốt, tuy đôi chút xen lẫn cảm giác chán nản và tự than chân trách mồm. Rằng là giá như trước giải bớt mồm nhậu nhoẹt vài bữa có phải đẩy cự ly tập thêm thì chẳng ra nông nổi này. Hết mục tiêu, thời gian đã già quá 4 tiếng rồi giờ có cố cũng thế, thà đi bộ cho khỏe chạy thêm làm gì cho mệt. Nghĩ vậy nhưng tính vẫn máu ăn thua, cả chặng còn lại chẳng có bạn nữ nào vượt qua để mà tự ái, duy nhất gần về đích thì thấy em Veronica (Sau mới biết hàng khủng, về nhì chung cuộc, nhất nữ 70km. Em chén đẹp cả Hùng Hải và Quang Trần) trẻ măng người nhỏ nhắn xinh xắn, vận nguyên bộ đen, cả Vest cũng đen lướt qua, thoáng thấy Bib màu đỏ là lạ lần đầu nhìn thấy, có chút động lực bám theo được đoạn hai đùi sau lại căng cứng không nhấc được đành lại đi bộ.

A post was merged into an existing topic: VJM 2019 - Đừng sợ hãi ở Pù Luông